Aug 3, 2009

Giây phút anh sẽ nhớ mãi

Em đã hỏi anh rất nhiều lần "vì sao anh yêu em,anh yêu em từ khi nào,..." anh yêu em vì em nghị lực,vì em hiểu anh,vì em yêu anh,ở em anh tìm thấy hình bóng người con gái mà anh mong muốn,và còn nhiều nhiều lý do vì đó anh yêu em nhưng hôm nay anh muốn chia sẻ với em 1 giây phút rất đặc biệt,đặc biệt như cái tên của nó vậy,giây phút anh sẽ nhớ mãi.

Em có biết đó là giây phút nào không,chắc em sẽ nghĩ đén trăm ngàn đáo án vì 5 năm bên nhau mình đã có với nhau bao nhiêu kỉ niệm,bao nhiêu phút giây hạnh phúc mà mỗi giây phút đều khó quên nhưng anh đang nói đến 1 giây phút rất đặc biệt;Em hẳn là đang rất hồi hộp đúng không,em đang đoán anh nói đén giây phút nào nhỉ,là khi anh và em nắm tay nhau ở venice? là khi anh và em đứng giữa thủ đô rome cổ kính? hay chỉ đơn giản là 1 phút giây êm đềm bên những căn phòng cité nhỏ bé?hay lại là giây phút anh gặp em ở sân bay và rồi từ đó cuộc đời anh đã thay đỏi rất nhiều?Tất cả đều không phải,em biết anh đang muốn nói đén giây phút nào không,là khi anh lần đầu ôm em,thật đấy.Anh còn nhó rất kĩ đấy có lẽ là mùa đông ấm áp nhất của anh,năm đấy Aix rất lạnh,nhưng anh lại thấy mình rất ấm áp vì nhờ có mùa đong lạnh ấy mà anh đã có được em,nếu không có cơn gió lạnh ấy chắc anh chẳng bao giờ đủ can đảm để ôm em và biết đau mình đã có ngày hôm nay em nhỉ.Anh nhớ rất rõ cái bên xe bus trước cửa mono ấy,đến nỗi nhiều khi đi qua nó anh vẫn mỉm cười em biết không,anh nhớ rất rõ em đưng run run trước mặt anh cùng chờ xe bus,môi em tím vì lạnh,em thu mặt vào trong đôi găng tay mà khi anh hát "gần nhau nữa đi em nhữung ngón tay sao không đan và nhau..." em đã nói "găng này làm gì có ngón mà đan...",anh đứng đó nhìn em(tấ nhiên là nhìn trộm thôi để em không biết) và không hiểu dúng khí từ đâu anh đã bước đến ôm em vào lòng,cuộc đời anh chưa bao giờ làm việc gì khiến anh hồi hộp như vậy kể cả khi anh bước vào những kì thi,dù sau nay thế nào nếu ai hỏi anh cho anh quay lại giây phút đấy 1 lần nữa anh có cồn làm vậy không anh vẫn trả lời "có" anh sẽ vẫn bước đén và ôm em vào lòng.Anh lại lan man rồi,em có biết sao anh gọi giây phút đó là giây phút anh sẽ nhớ mãi không,chắc hẳn em đoan vì đó là giây phút anh quyết định đạp đi ngăn cách giữa 2 đứa và tiến đén với em,em sai rồi,anh nhớ mãi giây phút này là vì khi nhìn cô gái đang run run trong lồng ngực mình chưa bao giờ anh thấy mình giống 1 người đàn ông như vậy,anh thấy mình thật lớn lao,là chỗ dựa cho người con gái đang trong vòng tay mình,cũng chưa bap giờ anh hạnh phúc vì có 1 bộ ngực đủ rộng để em dự vào như khi đó.Đó cũng là giây phút anh tự nhủ vói lòng mình sẽ làm mọi việc để người con gái đang trong vòng tay này hạnh phúc suốt đời,để em luôn có 1 chỗ dựa khi cần.Xe bú đã đến,anh phải buông em ra cũng như giây phút đó chỉ là 1 giây phút còn cuộc đời và thời gian vẫn trôi đi nhưng với ah đó là giây phút anh sẽ nhớ mãi vì đó là giây phýt anh trưởng thành,giây phút anh thấy mình thực sự đã lớn....


Aix-en-provence 26/12/2005 trước 1 bến xe bus đã có 1 chàng trai chuyển mình thành 1 người đàn ông như thế đấy

No comments: