Oct 8, 2009

So sad

Buồn,thực sự anh rất buồn,anh biết ngày ấy sẽ đén,anh đã chuẩn bị tất cả đẻ đón nhận nhưng thực sự không nghĩ nó lại khó chấp nhận đến thế.Trách ai đây, chỉ có thể trách chính mình,nếu em hỏi anh anh có hối hận không,anh sẽ nói rằng anh không hối hận,vì anh chờ ngày này đã lâu rồi.Từ bé đén gĩờ trong mắt mọi người anh là 1 cái gì đấy hoàn hảo,có 1 gia đình hoàn hảo,tự lập,học trừờng chuyên,đỗ DH điểm cao,được đi du học,vui vẻ,sống hòa nhã với bạn bè,biết sống có trach nhiệm.Nếu kể ra ưu điểm mọi người nghĩ về anh thì nhiều lắm nhưng anh không vì thế mà áp lực,anh không thấy việc mọi người kì vọng vào anh mà áp lực,anh chỉ đang chờ,chờ 1 lần vấp ngã.

Chả có ai muốn mình thất bại trong đời,cũng chả có ai hâm đến nỗi mong vấp ngã để trưởng thành hơn,anh cũng là 1 người bình thường,cũng hi vọng cuộc đời mình được thuậ lợi mọi việc dù thật sự nếu có thể anh mong mình 1 lần vấp ngã,vấp ngã để thay đổi,để thấy sợ,để có thể chuyển mình.Nói thế nào đi chăng nữa thì anh cũng đã vấp ngã rồi,phải thừa nhận cảm giác này không dễ chịu gì,anh cũng không phải đứa dễ buông xuôi mọi việc nhưng anh tin cú ngã này sẽ giúp anh nhiều điều,giúp anh có trách nhiệm hơn,giúp anh thấy sợ,giúp anh nhận ra cuộc đời mình không chỉ là 1 màu hồng.Cú ngã này rất đau nhưng ít nhất anh còn có thể thự nói,nó xảy ra lúc này chỉ anhe hương đến mình thôi,nếu cú ngã này đến muộn hơn có thể nó sẽ gây hậu quả lớ hơn nhiều.tất nhiên đấy chỉ để an ủi mình thôi chứ chả ai mong mình bị thế cả nhưng đó là cuộc đời,anh chấp nhận sai sót,anh chấp nhận trả giá để đánh thức bản thân ,để thấy mình tốt hơn,để sống có ý nghĩa hơn.
Lòi cuối cùng anh muốn nói,là anh xin lỗi em,xin lỗi mọi người,xin lỗi vì anh đã không cố gắng,xin lỗi vì anh đã thất bại,xin lỗi vì vẫn chưa về bên em,xin lỗi vì đã làm em phải khóc,xin lỗi vì đã bắt em hy vọng vào anh để rồi thất vọng,xin lỗi vì bắt em xa anh,...Nói thế nào cũng là quá muộn,cũng là qúa trễ,lời hứua chỉ là lời hứa mà thôi,anh không hứa với em điều gì cả an chỉ tự nhủ lòng thôi,có những thứ không cần nói ra nhưng anh vẫn hiểu,vẫn biết mình phải làm gì.
PS Ilove you & bỗng dưng muốn khóc

1 comment:

EM YÊU said...

Anh ý thức được hành động thiếu trách nhiệm của anh khiến người khác buồn thì em nghĩ anh sẽ biết cách để sửa sai. Em mong anh sau việc này người lớn hơn, chững chạc hơn, trách nhiệm và tự giác hơn. Em muốn là vợ anh, là người yêu anh chứ không phải là người giám sát anh, nhắc nhở anh. Em đã rất tủi thân vì phải làm nhiệm vụ đó suốt mấy năm nay. Giờ em hi vọng sự vấp ngã này sẽ cho anh một bài học để anh nỗ lực hơn. Cuộc đời còn rất dài, chặng đường mình đi chung vẫn chỉ là những bước đầu tiên. Còn cả một con đường rộng lớn, quanh co, khuc khuyu trước mắt. Anh phải cố lên anh nhé, em sẽ luôn ở cạnh anh, nhưng để chứng kiến sự nỗ lực và thành công của anh, để cùng phấn đấu cho tương lai hai đứa, để ủng hộ tinh thần anh chứ không phải để giám sát anh. Cố lên anh nhé, em yêu anh rất nhiều